Tôi được yêu cầu làm thơ về quê nhà dẫu tôi chẳng phải là thi sĩ
Quê nhà là sao? Thơ là thế nào?
So sánh ánh trăng như cát có biến lời nhăng cuội thành thơ?
Một bài dân ca bèo dạt có biến một chốn thành nhà?
Vậy mà giờ, mây lấp trăng như tà áo vương phi trùm giấc mộng,
và chỉ nghe tiếng karaoke khò khè như tắc kè viêm phổi
làm sao để viết thơ, nói gì thơ về quê hương đất nước?
“Lòng yêu nước là lòng yêu những gì tầm thường nhất:
yêu cái cây trồng ở trước nhà, yêu con phố nhỏ đổ ra bờ sông…”*
Chẳng có cây trước nhà tôi, con sông gần bên thì tối như ác mộng.
Tôi có yêu nơi đây như ta nên yêu chốn quê nhà?
Tôi không biết. Tôi thậm chí không biết nó có đủ thơ để làm thơ.
Đó có thể chẳng phải một bài thơ.
Nhưng tôi biết đó là nhà.
*Ilya Ehrenburg